Tái bản 10.000 cuốn tự truyện Muôn ánh mặt trời
Hưởng ứng chương trình hành động Thế giới phòng chống Ung thư mùng 4 tháng 2, Công ty cổ phần Dược Mỹ phẩm CVI phối hợp với Nhà xuất bản Công an Nhân dân đồng tái bản 10.000 cuốn sách Muôn ánh mặt trời của tác giả trẻ Hoàng Thị Diệu Thuần.
Hoàng Diệu Thuần – Một cây viết trẻ giàu cảm xúc
Được xuất bản lần đầu tiên vào tháng 12/2015, sau hơn một năm phát hành, cuốn tự truyện Muôn ánh mặt trời vẫn thu hút được sự quan tâm của hàng triệu bạn đọc trên cả nước. Là cuốn sách có ý nghĩa nhân văn cao cả, Muôn ánh mặt trời tái hiện lại nghị lực sống phi thường trong cuộc hành trình 10 năm chiến đấu với căn bệnh ung thư máu của Hoàng Diệu Thuần, thắp lên những tia nắng ấm áp của tình người, kết thành luồng ánh sáng mạnh mẽ, bồi đắp niềm tin và khát vọng sống mãnh liệt cho cô.
Hoàng Thị Diệu Thuần sinh năm 1987 tại Quỳ Hợp, Nghệ An. Cô là cựu học sinh trường THPT chuyên Phan Bội Châu. Trước đây, cô từng được biết đến với tự truyện Như hoa hướng dương, những trang nhật ký trên giường bệnh. Sách được xuất bản trước khi Thuần tiến hành ca ghép tủy đã cứu sống cô ở tuổi 25.
Thuần bị Lexemi kinh dòng bạch cầu hạt, một dạng ung thư máu hay còn gọi là bệnh máu trắng. Đặc trưng của bệnh là tổn thương nhiễm sắc thể do đột biến gen. Trải qua một quá trình điều trị hơn 10 năm dài đằng đẵng đầy đau đớn, đã có lúc Thuần nghĩ : “Giá như căn bệnh không chọn tôi”.
Căn bệnh ung thư quái ác đã theo đuổi suốt những tháng năm tuổi trẻ tươi đẹp nhất của Thuần, để rồi mỗi ngày với cô là nỗi đau thể xác và sự dồn nén để che giấu cảm xúc. Để quên đi những cơn đau nhức, cô trải lòng mình vào từng trang tự truyện, những tiếng đàn du dương.
Diệu Thuần so sánh mình với hoa hướng dương, còn những người sống xung quanh cô và tình yêu thương của họ là “muôn ánh mặt trời rực rỡ”. “Đôi khi tôi thấy mình đặc biệt, đúng hơn là khác biệt với bạn bè xung quanh. Nhưng rồi tôi nhận ra rằng chính họ mới thực sự là những người đặc biệt đối với tôi. Tôi chẳng là gì cả nếu không có họ” – cô viết.
Bởi vậy, cuốn sách đầu tiên của Thuần có tên Như hoa hướng dương, còn cuốn thứ hai có tên Muôn ánh mặt trời.
Muôn ánh mặt trời đã để lại ấn tượng sâu sắc cho hàng triệu độc giả sau hơn một năm phát hành
Cuốn tự truyện dày gần 200 trang miêu tả một cách chân thực nhất những cung bậc cảm xúc xen lẫn nỗi đau đớn về thể xác trong suốt hành trình chống chọi với bạo bệnh của cô gái bị ung thư máu khi vừa chớm tuổi 20. Xuyên suốt câu chuyện chính là tinh thần lạc quan đáng khâm phục, vượt lên trên những bi thương cho số phận ngay cả khi sắp đối mặt với cái chết, bởi với Diệu Thuần, mỗi khó khăn đều có thể sẽ mở ra một cơ hội mới.
Không tuân theo một chuẩn mực văn phong nghiêm ngặt nào, Muôn ánh mặt trời vừa là những dòng tự sự pha lẫn sự châm biếm bản thân nhẹ nhàng, vừa là những trang nhật ký, những bài thơ đầy xúc động. Chính cách kể chuyện tự nhiên ấy đã từng bước dẫn dắt người đọc đi sâu vào thế giới nội tâm đang được che giấu bằng sự bình thản của Diệu Thuần để từ đó cảm nhận rõ nét hơn ý chí mạnh mẽ và khát vọng sống mãnh liệt của cô gái trẻ, “Máu thì đỏ mà thơ thì buồn”.
Chặng đường gian nan mà cô đã đi qua chính là trải nghiệm hiếm có trong cuộc đời khiến cô thay đổi hoàn toàn thế giới quan của bản thân, để rồi cô nhận ra “Hạnh phúc là một hành trình”: “Mình đã thức rất nhiều đêm để rồi lầm tưởng về những khu vườn trong bóng tối và gió lạnh. Chẳng thể nghe nổi tiếng thì thầm hay thở than của những ngọn cỏ, chẳng thể nhìn những giọt sương thầm lạnh lên những cánh hoa. Mình nằm tưởng tượng và nhầm lẫn, nhiều lần. Những khu vườn đêm không phải lúc nào cũng buồn bã cả…”, bởi trong bóng đêm sâu thẳm ấy, cô lại may mắn được bắt gặp và tận hưởng những tia sáng rực rỡ của ánh mặt trời – là tấm lòng yêu thương của những người thân trong gia đình, các thầy cô, những hàng xóm, những “chiến hữu”, bạn bè, các bác sĩ, nhà báo và cả những người xa lạ…đã đồng hành, động viên và giúp đỡ Diệu Thuần chống chọi căn bệnh nan y.
Diệu Thuần đã hồi phục sức khỏe và tích cực tham gia các hoạt động cộng đồng cho bệnh nhân ung thư
Chia sẻ ngắn gọn về bí quyết vượt qua bạo bệnh, trang 172 Hoàng Diệu Thuần có viết: “Một bài tập khí công Hymalaya cho mỗi sáng thức dậy, một cuộc trò chuyện thân tình với đồng nghiệp, một bữa trưa ngon miệng và một giấc ngủ ngon mỗi tối là những điều mà tôi cố gắng thực hiện hàng ngày để dần cải thiện sức khỏe được tốt hơn. Nhưng sẽ chẳng công bằng nếu quên không kể ra những viên tinh bột nghệ nano CumarGold của CVI mà tôi được tặng để hỗ trợ phục hồi sức khỏe. Mỗi ngày 8 viên CumarGold, đều đặn trong hơn một năm đã giúp tôi cải thiện được chất lượng cuộc sống rõ rệt. Từ chỗ ăn uống khó khăn, tiêu hóa kém đúng kiểu “nữ thực như miêu” thì nay tôi đã ăn uống ngon miệng, ngủ thì ngon giấc, cân nặng nhích lên từng chút một mà không suy giảm”.
Có thể khẳng định, Diệu Thuần đã chiến thắng số phận, chiến thắng căn bệnh với những nỗi đau thể xác để viết nên những trang văn, vần thơ, những câu hát nghêu ngao với chiếc đàn guitar thân thiết, như để xóa tan những bất hạnh trong cuộc đời của mình, để viết tiếp câu chuyện thần tiên giữa đời thực, để cô gái trẻ nhận ra “những tia nắng trải ra trước mắt”, “những gương mặt bao người đã bên tôi, yêu thương tôi, lấp lánh, lấp lánh”. Để cô cảm thấy “Thật hạnh phúc khi những điều không may mắn đã trải qua có thể khép lại, giống như việc đọc xong một cuốn sách” (Trích Như hoa hướng dương – Hoàng Diệu Thuần).
Trần Quyên – Hà Hoa